Người thông minh đều biết luyện cho mình đôi mắt biết nhìn người, đọc thấu nội tâm đối phương để từ đó sàng lọc quan hệ, ứng xử tài tình.
Đương nhiên, dù tài giỏi đến mấy cũng không thể phán đoán chính xác đối phương là người như thế nào, trong lòng đang suy nghĩ gì. Bởi lẽ, lòng người vô cùng khó đoán.
Nhưng chỉ cần biết quan sát, từ hành vi, cử chỉ, ánh mắt, cách nói chuyện… cũng có thể đại khái đoán được bản chất đối phương.
20 thuật đọc tâm dưới đây sẽ giúp bạn sống dễ dàng hơn rất nhiều, phân biệt tốt xấu:
1. Nói chuyện không có logic nhưng luyên thuyên không dứt. Nội tâm chắc chắn tự ti, nhút nhát.
2. Chuyện nhỏ vụn vặt nhưng vẫn có thể giải quyết bài bản, đúng trình tự, không hời hợt, chứng tỏ là người sống có nguyên tắc, thấu hiểu hậu quả của việc xem thường những điều nhỏ nhặt.
3. Người lúc nào cũng dáo dác trái phải, hoảng loạn, cảnh giác, trong lòng chắc chắn có điều mờ ám!
4. Chỉ thấy được mặt xấu của mọi việc, người này sở hữu nội tâm u tối, tiêu cực đến tội nghiệp.
5. Người có năng lực mà không có mục tiêu, hoặc là kiêu ngạo và tự phụ, hoặc là không có chí tiến thủ.
6. Quen với việc trầm mê trong quá khứ, lưu luyến, day dứt không lối thoát, thường không có chí hưởng cả đời. Bởi họ bị những chuyện đã xảy ra che mắt, không thấy được tương lai phía trước để phấn đấu.
7. Tính tình cảm xúc bỗng nhiên thay đổi ngoạn mục theo chiều hướng tốt hơn hoặc xấu hơn, nắng mưa thất thường, chắc chắn gần đây gặp phải vấn đề chấn động nào đó!
8. Hà khắc, khó khăn trước mặt bố mẹ. Gặp người này thì không được kết giao. Bởi lẽ, ngay cả bố mẹ còn không biết đối xử dịu dàng thì bạn là cái gì với họ?
9. Chỉ biết đánh giá người từ dáng vẻ bề ngoài chắc chắn trong lòng chẳng có gì đáng tự hào. Họ thích hư vinh phù phiếm, hời hợt như ếch ngồi đáy giếng.
10. Người thích nói chuyện “đao to búa lớn”, nhưng chưa bao giờ hành động. Hãy cảm thấy tội nghiệp cho kiểu người này, vì họ đang cố gắng an ủi bản thân với những thiếu thốn.
11. Độc thân lâu dài không đồng nghĩa với việc họ có tiêu chuẩn về bạn đời quá cao, mà nguyên nhân đa phần xuất phát từ bản thân. Một con người tầm thường hoặc có khúc mắc trong lòng.
12. Người lúc nào cũng chỉ biết lấy phương diện tiền bạc, sự giàu có của đối phương để phủ nhận cho tài năng và thành công thường có nội tâm tự ti đến cùng cực. Họ thiếu thốn về điều kiện kinh tế nên không muốn thấy người khác sống giàu sang hơn mình.
“Vì anh ta giàu có nên mới lấy được vợ đẹp”, “Vì anh ta có bố mẹ chống lưng nên mới xây dựng sự nghiệp như hiện tại”... Họ hạ bệ người khác để khỏa lấp tâm hồn đầy tổn thương vì cái tên gọi là đồng tiền.
13. Người dễ dàng đưa ra lời hứa, cũng dễ dàng thất hứa. Vì căn bản họ không quan tâm đến những lời đã nói ra. Họ cho rằng lời hứa chỉ là những điều vu vơ, không cần thiết phải để trong lòng. Nhưng lắm lúc một lời hứa nhỏ nhoi cũng có thể là niềm tin và hy vọng của ai đó.
14. Người nóng lòng báo đáp mỗi khi nhận ân huệ nào đó, dù là nhỏ nhất, thường không hề có lòng biết ơn. Họ sợ nhận ân tình, sợ hậu họa, sợ bản thân gặp phải rắc rối khi mang ơn người khác.
15. Người thông minh cố gắng không để bản thân nói dối. Kẻ ngu xuẩn mới cố hết sức để nói dối sao cho giống thật.
16. Chúng ta thường sùng bái người hoàn hảo, nhưng chỉ dám mạnh dạn kết giao với người có khiếm khuyết. Vì họ sẽ cảm thấy đôi bên cùng đồng đẳng, tầm thường như mình.
17. Người thích ngồi trên xe buýt, tàu điện, quay mặt ra phía cửa sổ trầm tư vào khoảng không thường có tâm tư phức tạp, đa sầu đa cảm, thiện tâm đủ đầy.
18. Con gái, phụ nữ biết sửa chữa đồ dùng trong nhà, đi đi về về một mình, có thể khuân vác vật nặng, tự đi bệnh viện… thường rất khó theo đuổi. Vì họ rất độc lập, căn bản không cần một ai phải kề bên làm chỗ dựa hay dỗ dành.
19. Nói chuyện thường nhìn vào hướng khác, không dám nhìn thẳng đối phương, hoặc là tư ti, hoặc là đang nói dối.
20. Bạn bè tụ tập, có hai kiểu người im lặng nhất: Một là độc lập tự cường, có thực lực và giới hạn riêng. Hai là nội tâm nhạy cảm, nói gì cũng chỉ biết gật đầu.
Kiểu người thứ nhất: Cho dù không mở miệng nói chuyện nhưng người khác cũng chủ động lân la, bắt chuyện không ngớt. Họ khiêm tốn, dè dặt, cho người khác cơ hội để tỏa sáng.
Kiểu người thứ hai: Không có chủ kiến, sợ lời mình nói ra sẽ khiến người khác khó chịu. Quen với việc gật đầu để tiếp lời.
(Nguồn: Zhihu)